PHẠM TẤN XUÂN CAO
Trong những ngày cuối năm 2017, tại Trung tâm nghệ thuật Lê Bá Đảng & Điềm Phùng Thị đã diễn ra cuộc triển lãm mỹ thuật với chủ đề "Hội Ngộ".
![]() |
Với 39 tác phẩm của 37 tác giả, trong đó có các tác phẩm quý của các họa sĩ nổi tiếng ở Huế như Tôn Thất Đào, Bửu Chỉ, Vĩnh Phối, Dương Đình Sang, Đỗ Kỳ Hoàng... cũng như nhiều tác phẩm đã đạt giải qua các triển lãm cấp tỉnh, cấp khu vực và cấp quốc gia đã được Sở Văn hóa và Thông tin (nay là Sở Văn hóa và Thể thao) sưu tập để tiến tới thành lập Bảo tàng Mỹ thuật Huế. Bên cạnh đó là các tác phẩm của các họa sĩ tiêu biểu là giảng viên, sinh viên qua các thế hệ của trường Đại học Nghệ thuật Huế.
Có thể thấy rằng, dịp triển lãm lần này là sự gặp gỡ các giá trị mỹ thuật được giao thoa giữa các thế hệ, trong một quá trình kế thừa và phát triển liên tục nhằm kiến thiết nên một nền mỹ thuật của mảnh đất Cố đô mang dáng vẻ đa sắc, đa thanh và đa hình. Triển lãm còn là dịp để bước đầu xúc tiến cho việc hình thành Bảo tàng Mỹ thuật Huế trong tương lai.
Khởi đi theo dòng lịch sử, tranh của cố họa sĩ Tôn Thất Đào hiện diện ở không gian triển lãm lần này với tác phẩm Phong cảnh, là lát cắt chân thật và bình dị của đời sống nông thôn. Trong tranh của cố họa sĩ Tôn Thất Đào người xem có thể nhận ra nét bàng bạc đầy dư vị kiểu Huế. Người xem còn được gặp gỡ với các tác phẩm Nét Huế của Hà Văn Chước, Màu tím Huế của Đỗ Duy Tuấn, Hai thiếu nữ của Phạm Hoàng Anh, Hoàng thành của Đỗ Kỳ Hoàng, Phong cảnh sông Hương của Hồ Văn Hưng.
Màu tím Huế của Đỗ Duy Tuấn hiện lên với ba khuôn hình thiếu nữ lẩn trong màn sương khói vây quanh khối thành quách đầy rêu phong, màu sắc trong bức tranh toát lên bầu không khí mờ mờ nhân ảnh khiến người xem không khỏi rung động trước nét thoáng gợi trầm buồn của tà áo dài tím Huế. Hai thiếu nữ của Phạm Hoàng Anh vẽ hai thiếu nữ trong trang phục áo dài truyền thống Huế xưa, điển hình cho phong cách ăn mặc theo đúng với tinh thần của các thiếu nữ thuộc mẫu hình con gái đài các trong những gia đình giàu có thời trước. Phong cảnh Huế hiện lên trong tranh của cố họa sĩ Tôn Thất Đào mộc mạc chừng nào thì cũng chính với đề tài đó ở trong tranh của Đỗ Kỳ Hoàng lại trở nên uy nghi đến lạ với chất liệu sơn mài, tác giả vẽ về Hoàng thành Huế lúc trời xế chiều, qua đó toát lên được đường nét có phần vừa cổ kính vừa thâm nghiêm của hoàng cung xưa. Nét Huế của Hà Văn Chước với thiếu nữ trong tà áo dài trắng, và Phong cảnh Sông Hương của Hồ Văn Hưng, Huế hiện lên với dáng vẻ đầy sinh động.
![]() |
Khía cạnh cuộc sống hiện ra góp vào một thanh âm khác cho không gian của triển lãm lần này. Bức Chợ về của Vũ Dương thực hiện bằng chất liệu tempera trên giấy tái hiện khung cảnh đi chợ về của các bà mẹ miền quê. Nguyễn Lương Sáng cùng bức Về phía trước khắc họa hai lát cắt thật sinh động của người ngư dân trong hành trình bám biển. Khoảng trời bình yên của Nguyễn Thị Hòa, Nắng cao nguyên của Trần Ngọc Bảy, Khoảng không của Nguyễn Văn Hè và Văn Cao và Trịnh Công Sơn của Nguyễn Đại Giang đã thể hiện được những nét riêng của các họa sĩ vẽ chân dung. Bên cạnh đó, Múa lục cúng hoa đăng của Đặng Mậu Triết và Giải Xuân của Lê Hòa cũng gợi lên cho người xem thấy được những khía cạnh khác của đời sống tập trung vào đề tài lễ hội.
![]() |
Tác phẩm Đô thị hóa thân (sơn dầu) của họa sĩ Vĩnh Phối |
Mảng đề tài người lính và chiến tranh tại cuộc “hội ngộ” lần này chứng kiến sự xuất hiện của các tác phẩm: Du kích miền Tây của Vũ Tấn Bá, Mẹ và Tổ quốc của Trịnh Hoàng Tân, Mùa xuân của Lê Quý Long, Những cô gái Vân Dương của Đặng Mậu Tựu. Những góc cạnh của đề tài này đã được các họa sĩ thể hiện tài tình, nêu bật được tinh thần bất khuất cùng những khía cạnh sinh hoạt thân thương của các chiến sĩ. Du kích miền Tây của Vũ Tấn Bá, Mẹ và Tổ quốc khắc họa những nỗi khó khăn của nữ chiến sĩ cùng các bà mẹ anh hùng có con ra chiến trận. Mùa xuân của Lê Quý Long vẽ về nỗi hân hoan mừng vui của các chiến sĩ trong dịp tết đến xuân về. Những cô gái Vân Dương của Đặng Mậu Tựu tái hiện những lát cắt đầy màu sắc của các nữ quân nhân.
![]() |
Tác phẩm Biển chết SOS (sơn dầu) của họa sĩ Công Huyền Tôn Nữ Tuyết Mai |
Một thanh âm đứng tách bạch tại cuộc hội ngộ lần này, điển hình cho những nỗi trăn trở về thân phận con người được khắc họa hết sức đậm nét trong tranh của cố họa sĩ Bửu Chỉ. Người xem tranh của ông có cảm tưởng như đang bị hút vào khoảng không gian đượm buồn thoáng chút mơ hồ. Gam màu chủ đạo có trong hai bức Treo trên thời gian và Tĩnh vật bầu sữa của cố họa sĩ Bửu Chỉ thu hút ánh nhìn của người xem vào trong chiều kích thời gian của tồn tại, của nhịp sống lênh đênh theo vòng quay của tạo hóa, của sự chất đầy những nỗi niềm ưu tư về tính chất phi lý của cuộc lữ này.
![]() |
Tác phẩm Bóng thời gian (sơn dầu) của họa sĩ Nguyễn Duy Linh |
Triển lãm dường như đã được cộng hưởng mạnh mẽ từ hai phong cách sáng tác độc đáo của các họa sĩ, đó là: biểu hiện trừu tượng (abstract expressionism) và trừu tượng (abstract). Riêng về biểu hiện trừu tượng có những khuôn mặt như Ký ức phố của Phan Thanh Bình, Biển chết “SOS” của Cung Huyền Tôn Nữ Tuyết Mai, Đàn bà của Dương Đình Sang, Ý niệm cuộc sống của Tô Trần Bích Thúy, Chân dung thi sĩ của Trần Vĩnh Thịnh. Nhóm trừu tượng hội tụ với những cái tên như Đô thị hóa thân của cố họa sĩ Vĩnh Phối, Chứng tích của Ngô Tâm, Thời gian của tôi & Phù sa của Lê Văn Nhường, Nội sinh của Trương Bé, Biển xô và Vũ điệu thời gian của Nguyễn Thiện Đức, Bóng thời gian của Nguyễn Duy Linh, Vọng Múa của Bảo Thịnh.
![]() |
Tác phẩm Ký ức phố (acrylic) của họa sĩ Phan Thanh Bình |
Dường như ở Ký ức phố, Phan Thanh Bình muốn cách điệu từng mái nhà mỗi con phố ra thành những hình thể hình học nhất định, cùng với đó là những mảng màu trắng sữa làm nền giúp cho người xem có thể hình dung được sự tái hiện độc đáo của tác giả về những góc phố hiện lên trong ký ức. Biển chết “SOS” chẳng vẽ về biển mà trên bức hình khổ khá lớn dày đặc hình những con cá được phân bổ nhập vào nhau, những con cá có màu trắng pha lẫn chút hồng càng khiến cho bức tranh thể hiện thành công được dụng ý mà tác giả muốn nhắm đến. Ở Đàn bà của Dương Đình Sang người xem có thể phần nào cảm nhận được những rung chấn, sự rạo rực bên trong tâm hồn của người phụ nữ. Ý niệm cuộc sống của Tô Trần Bích Thúy khắc họa những hình người được cách điệu trong dáng vẻ mỏng manh và bé nhỏ. Trần Vĩnh Thịnh góp vào dòng này với Chân dung thi sĩ, thể hiện trên nền màu vàng phác họa cách điệu hình mặt người, qua đó chân dung nhà thơ hiện lên dưới khuôn mặt vàng võ, đau đáu trước cuộc đời, trước phận người.
![]() |
Tác phẩm Phù sa (sơn dầu) của họa sĩ Lê Văn Nhường |
![]() |
Tác phẩm Bay lên Việt Nam (sơn dầu, cọ dừa & linh kiện điện tử) của họa sĩ Thân Văn Huy |
![]() |
Tác phẩm sắp đặt Hiệu ứng kính (nhựa & sắt) của họa sĩ Lê Ngọc Thái |
Với dòng trừu tượng, Đô thị hóa thân của cố họa sĩ Vĩnh Phối là sự sắp xếp của những khối hình vuông đan xen với những vòng xoáy trên gam màu nâu chủ đạo khiến bức tranh toát lên bầu khí của đời sống đô thị. Chứng tích của Ngô Tâm thể hiện sự phân rã của những kết đọng của thời gian, các sự kiện dần đông đá, hóa thạch thành những màu xám hơn ở hai phần bên trên và bên dưới bức tranh.
Thời gian của tôi của Lê Văn Nhường về vòng quay bốn mùa xuân hạ thu đông. Ở Phù sa, Lê Văn Nhường hòa điệu trong bức hình với màu nâu của bùn đất, của phù sa màu mỡ vun vầy trong những vụ mùa. Nội sinh của Trương Bé là những mảnh ghép được đặt trong một chỉnh thể nhất định, nó là sự sắp lớp theo từng mảng xoắn chạy theo các hướng chồng mắc lên nhau, ở đây, dường như là cả một thế giới bên trong với những nguồn sinh lực đang như kết dính lại, những sự phóng tán của các xung lực bên trong được thể hiện một cách tài tình qua các thớ màu uốn lượn theo những lớp hình sóng, vo tròn, quấn bện với nhau.
Nguyễn Thiện Đức ở Biển xô dường như là cả một phiên bản của những chập chùng cảm xúc, với các bó màu được chồng lấn lẫn nhau, mảng này xô mảng kia, cứ như thể đó là bản hợp tấu giữa dòng cuồng lưu của các con sóng; thế nhưng, ở Vũ điệu thời gian lại như thể là một sự kìm nén, vọng lên với sự trầm buồn qua sắc màu nền đen đậm dường như muốn hút lấy cái nhìn của con người trước những phút giây ngưng đọng để nghĩ về những sự chắp vá của từng khoảng thời gian tồn tại. Bóng thời gian của Nguyễn Duy Linh với một kênh khác là sự ứ đọng, kết tủa của dòng chảy thời gian, của quá trình đang không ngừng trôi qua. Vọng Múa của Bảo Thịnh đi trên những sắc điệu có cường độ màu vừa phải, tạo được sự thanh thoát trong các đường nét giao cắt của các vệt màu giao cắt với nhau. Nhìn chung, sự thể hiện qua phong cách trừu tượng và biểu hiện trừu tượng như ở những họa phẩm nhắc đến ở trên kia đã đánh dấu được bước chuyển mình nhất định của mỹ thuật Huế trong thời gian gần đây.
Tham gia triển lãm “Hội ngộ” còn có những tác phẩm thể hiện sự sáng tạo và táo bạo trong cách sử dụng chất liệu của các họa sĩ. Bay lên Việt Nam của Thân Văn Huy là sức bật ý tưởng cộng hưởng giữa truyền thống và văn minh. Giác ngạn của Nguyễn Thị Huệ được làm từ chất liệu lụa tổng hợp với kích thước lớn vẽ cầu Trường Tiền cùng chiếc bóng in trên nước khá công phu. Hiệu ứng kính của Lê Ngọc Thái và G…ỡ của Mai Tuấn không chỉ mới về mặt chất liệu mà còn mới về phong cách thể nghiệm qua loại hình nghệ thuật sắp đặt. Ảo thị của Đỗ Văn Lân hiện lên với khuôn mặt hình người đang chìm vào trong những dòng suy tưởng miên man được khắc nên trên nền màu đồng đỏ làm tăng tính chất mộng mị của tác phẩm.
“Hội ngộ” không chỉ là sự gặp gỡ của các thế hệ họa sĩ Huế được ký thác trong từng tác phẩm thể nghiệm thông qua nhiều chất liệu và phong cách sáng tác mà nó còn là một sự kiện đánh dấu những tín hiệu chuyển mình của mỹ thuật Huế đương đại. Qua “Hội ngộ” chúng ta có thể hiểu được những giá trị mỹ thuật, mỹ học từ các lớp họa sĩ đi trước, để rồi củng cố và sáng tạo hơn nữa nhằm tạo ra được những khúc nhạc giao hưởng vĩ thanh của một nền mỹ thuật xứ Huế đa sắc thái!
P.T.X.C
(SHSDB27/12-2017)
TRẦN BÌNH LAN
Trong nghệ thuật Việt Nam hiện đại, hình tượng lãnh tụ Hồ Chí Minh được nhiều nghệ sĩ trên nhiều lĩnh vực nghệ thuật khai thác, đã để lại nhiều tác phẩm có giá trị cao dưới nhiều góc nhìn và nhiều phương pháp sáng tác khác nhau, vì thế, để có những cái nhìn mới và để có những tác phẩm lạ về hình tượng Chủ tịch Hồ Chí Minh là một đề tài khó đối với nghệ sĩ hiện nay.
PHẠM TẤN XUÂN CAO
Mỹ cảm của một tờ báo hay một tờ tạp chí xuất phát từ đâu? Yếu tố quyết định mỹ cảm của người đọc đối với một tờ báo hay một tờ tạp chí nào đó phải chăng luôn khi nào cũng gắn với cái bìa của nó hay với một thành phần khác của nó hay không?
KHẢ HÂN
“Lại về lại 2018” là triển lãm do Tạp chí Sông Hương tổ chức trong dịp Festival Huế 2018. Triển lãm với sự tham gia của các họa sĩ, nhà điêu khắc đang sinh sống tại Huế, tại thành phố Hồ Chí Minh, Quảng Nam,… và những người bạn yêu Huế.
KHẢ HÂN
“Một thoáng Tam Giang” là triển lãm lần thứ ba này của nhóm các họa sĩ trẻ Huế Ta được ánh xạ một cách tài tình qua những khúc ngẫu hứng ngân lên từ phá Tam Giang.
LTS: 9 giờ sáng 17/7/2017, họa sĩ Vĩnh Phối đã trút hơi thở cuối cùng tại nhà riêng bên bờ sông Đông Ba - thành phố Huế, sau một thời gian sống chung với căn bệnh ung thư.
KHẢ HÂN
Phác họa nên một bức chân dung, ở đó, hình thể trong tranh có thể tự mình truyền tải một thứ ngôn ngữ của riêng nó,…
THIÊN HÀ
Một sự kiện văn hóa đáng lưu tâm trong kỳ Festival nghề truyền thống Huế 2017 là lễ hội áo dài với chủ đề Hội họa Huế và Áo dài, được diễn ra trên cầu Trường Tiền, bắt đầu Iúc 20 giờ đêm 30/4.
Tôn Thất Đào được các thế hệ họa sĩ tài hoa mệnh danh là một họa sĩ bậc thầy của Huế.
LÊ HUỲNH LÂM
Họa sĩ Nguyễn Văn Tuyên không có xưởng vẽ, không treo tranh quanh nhà như nhiều họa sĩ khác.
AN PHÚ
Hồi Cố - là tên của phòng triển lãm mỹ thuật trưng bày tác phẩm của các họa sĩ đã có nhiều đóng góp cho nền Mỹ thuật Thừa Thiên Huế và sự phát triển của tổ chức Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Thừa Thiên Huế.
TUỆ NGỌC
Thầm lặng dường như là phong cách của họa sĩ trẻ Hoàng Đăng Khanh. Sự thầm lặng đó thể hiện trong nghệ thuật và cả trong cách sống của anh với cuộc đời.
TUỆ NGỌC
Hội họa nói riêng và nghệ thuật thị giác nói chung của Huế đã có một thời kỳ rực rỡ với những tên tuổi cống hiến cho mảnh đất giàu văn hóa này như Tôn Thất Đào, Phạm Đăng Trí, Bửu Chỉ, Điềm Phùng Thị, Lê Bá Đảng, Đinh Cường, Hoàng Đăng Nhuận, Vĩnh Phối, Nguyễn Văn Tuyên…
Đến hẹn lại lên, các họa sĩ yêu Huế từ TP HCM, Đà Nẵng, Huế lại về bày tranh tại Tạp chí Sông Hương hưởng ứng Festival Huế 2016. Ngoài ba họa sỹ thân thương: Kim Long, Trương Đình Quế và Nguyễn Tuấn đã đi xa, những người còn ở lại vẫn tiếp tục đồng hành cuộc chơi của Nhóm “LẠI VỀ LẠI” đã được khởi động từ 2008. Phòng tranh “LẠI VỀ LẠI 2016” lần này, đã có thêm những tên tuổi mới.
Sông Hương xin giới thiệu đến quý bạn đọc các tác giả tham gia phòng triển lãm tranh “LẠI VỀ LẠI 2016”, sẽ khai mạc tại Tạp chí Sông Hương từ 27/4/ tới đây.
ĐẶNG MẬU TỰU
Một sáng giữa tháng 2, tình cờ tôi được nhóm họa sĩ trẻ nội thành mời uống cà phê ở đường Thạch Hãn. Hôm ấy có khá đông anh em nhóm trẻ ở cà phê Rider, lâu mới gặp, chuyện trò rôm rả trên nền tiếng hát của ca sĩ Khánh Ly quen thuộc cùng những ca khúc Trịnh Công Sơn.
TUỆ NGỌC
Họa sĩ Võ Xuân Huy sinh năm 1970, học Đại học Nghệ thuật Huế và sau đó trở thành giảng viên tại trường. Sự đột ngột ra đi của anh vào ngày 15/3 vừa rồi đã để lại khoảng trống đầy đau thương và ám ảnh trong lòng bạn bè; cũng gần như một thông điệp về cõi người vô thường dưới bầu trời quá rộng mà ở đó sự thành công chỉ đến khi năng lượng của kẻ sáng tạo được thắp sáng đổ bóng cả vào lòng đất tăm tối.
Bài viết của Hoàng Diệp Lạc, thơ của Tịnh Thy và Phùng Tấn Đông là nén tâm nhang mà Sông Hương muốn gửi đến độc giả.
HẠ NGUYÊN
Trong cuộc đời, cái đánh thức ký ức của ta đến tận cùng sâu thẳm nhất, đó chỉ có thể là mưa.
HOÀNG DIỆP LẠC
Bước vào văn đàn bằng tập truyện ngắn với những ám tưởng về màu đỏ của máu, tiếp theo là âm thanh tiếng reo của lửa trong tập truyện ngắn thứ hai, Lê Minh Phong đã phần nào khẳng định được tâm thế sáng tác trước mịt mù cơn lốc thông tin.